Ý nghĩ mỗi ngày.
Ý nghĩ tràn ra mỗi ngày. Nó nằm đó. Bất động. Ý tưởng hôm nay
hay ngày mai. Và bây giờ đây,ngay lúc này,nếu không viết ra,hay đúng
hơn ,không gõ trên ki-bo này để ghi lại ,nó cũng biến mất hay bay
đi như những cơn gió thoảng hay ngày tháng đã qua đi.
Hôm nay,tôi có ý nghĩ là sẽ hầu chuyện cùng những bậc tiền bối ,và mỗi
ngày sẽ thử làm một cuộc toại đàm hầu tạo một nhịp cầu thông cảm và
hiểu biết va xây dựng.
Sáng nay,đọc những ý tưởng của nhà cách mạng Nguyễn an Ninh viết
về người Việt như sau:
“Thực tế suy cho cùng, chính quyền có lý khi cấm người An Nam nói đến chính trị, bởi vì tại cái đất này không có chính trị. Ở đây chỉ có nhà cầm quyền làm vua mà thôi…”
“Ở xứ đó những thằng đại bợm ăn cắp được nhiều nhất là những thằng giỏi xoay xở và khôn khéo trong công việc nhà nước…”
“Hãy để cho người dân được sống yên trong cái xứ đó, cái xứ mà chỉ với một chút xíu khoa học họ đã trở thành nhà thông thái, với hai xu trong túi họ đã trở thành những nhà giàu. Họ cảm thấy thỏa mãn vừa lòng khi chui rúc trong một túp lều. Họ bị áp bức mà không khổ sở và nhất là - nhất là họ bị lừa gạt, bị hăm dọa đòi tiền, bị ăn cắp bóc lột mà vẫn không dè"
(Talawas 23/06/09).