November 26, 2009
Tại sao trẻ em hay hỏi Tại sao ?
Một đứa trẻ không bao giờ kết thúc của "tại sao của" không có nghĩa là để phụ huynh làm đau thêm,
các nhà khoa học nói. Thay vào đó, các truy vấn Kiddy đang nỗ lực tại chính hãng
nhận lúc sự thật, và Tất đáp ứng tốt hơn cho một số câu trả lời hơn những người khác.
November 24, 2009
Sự thông minh giữa đầu to và đầu nhỏ
Three Oddest Word Wislawa Szymborska
When I pronounce the word Future,
the first syllable already belongs to the past.
When I pronounce the word Silence,
I destroy it.
When I pronounce the word Nothing,
I make something no nonbeing can hold.
Ba chữ lạ lùng
Khi tôi phát âm chữ tương lai,
Âm thứ nhất đã rơi vào quá khứ.
Khi tôi phát âm chữ yên lặng,
Tôi hũy diệt nó.
Khi tôi phát âm chữ hư không,
Tôi đã tạo dựng một hữu thể,
Mà chẳng ai có thể giũ được.
Nguyễn An Việt dịch
the first syllable already belongs to the past.
When I pronounce the word Silence,
I destroy it.
When I pronounce the word Nothing,
I make something no nonbeing can hold.
Ba chữ lạ lùng
Khi tôi phát âm chữ tương lai,
Âm thứ nhất đã rơi vào quá khứ.
Khi tôi phát âm chữ yên lặng,
Tôi hũy diệt nó.
Khi tôi phát âm chữ hư không,
Tôi đã tạo dựng một hữu thể,
Mà chẳng ai có thể giũ được.
Nguyễn An Việt dịch
November 23, 2009
Thay đổi giáo dục hay là chết
Đặng Khánh Duy
Kính gởi:
Ban Biên tập trang Bauxite Việt Nam
Ban Biên tập Báo Tuổi trẻ
Bộ trưởng Bộ Giáo dục Việt Nam
Tôi là một Bác sĩ, trước thực trạng yếu kém của nền giáo dục nước nhà, tôi không khỏi sôi sục trong lòng, muốn làm một điều gì đó để cứu Tổ quốc đang lâm nguy.
Những việc tôi nêu sau đây có thể áp dụng ngay, không tốn kém, nhưng lại có khả năng thức tỉnh cả một thế hệ Việt Nam đang tăm tối.
Kính gởi:
Ban Biên tập trang Bauxite Việt Nam
Ban Biên tập Báo Tuổi trẻ
Bộ trưởng Bộ Giáo dục Việt Nam
Tôi là một Bác sĩ, trước thực trạng yếu kém của nền giáo dục nước nhà, tôi không khỏi sôi sục trong lòng, muốn làm một điều gì đó để cứu Tổ quốc đang lâm nguy.
Những việc tôi nêu sau đây có thể áp dụng ngay, không tốn kém, nhưng lại có khả năng thức tỉnh cả một thế hệ Việt Nam đang tăm tối.
November 9, 2009
Đức đánh dấu 20 năm ngày Bức tường Berlin sụp đổ
Lãnh đạo thế giới, các thân hào nhân sỹ và có đến cả trăm ngàn người đã có mặt tại Berlin để đánh dấu 20 năm ngày bức tường Berlin sụp đổ. Theo thông tín viên Sonja Pace của đài từ thủ đô nước Đức tường trình, đây là thời điểm để tưởng nhớ đến quá khứ và ăn mừng diễn biến vào một ngày của tháng 11 năm 1989 đã giúp thay đổi tương lai.
November 6, 2009
MỘT XÃ HỘI HÀI HÒA
Phan văn SONG
Mẫu “xã hội Âu Mỹ” càng ngày càng gặp nhiều khó khăn. Các quốc gia “đang vươn lên” tiên liệu khôngthể chạy theo mẫu xã hội phương Tây, vì chẳng chóng thì chầy sẽ gặp tình trạng đổ vỡ. Càng đổ vỡ nhanh hơn là những “chặng đường phát triển” thường bị đi tắt vì thiếu củng cố các “hạ từng cơ sở”. Cảnh em bé chăn trâu, “ngồi mình trâu tay cầm cờ lau, tay cầm cell phone đấu láo” ở quê Việt Nam. Nói tóm lại, bé chăn trâu sử dụng đìện thoại di đông để nói chuyện với bà nội đang đi du lịch ở Mỹ thăm bà con sẽ là chuyện bình thường.
Mẫu “xã hội Âu Mỹ” càng ngày càng gặp nhiều khó khăn. Các quốc gia “đang vươn lên” tiên liệu khôngthể chạy theo mẫu xã hội phương Tây, vì chẳng chóng thì chầy sẽ gặp tình trạng đổ vỡ. Càng đổ vỡ nhanh hơn là những “chặng đường phát triển” thường bị đi tắt vì thiếu củng cố các “hạ từng cơ sở”. Cảnh em bé chăn trâu, “ngồi mình trâu tay cầm cờ lau, tay cầm cell phone đấu láo” ở quê Việt Nam. Nói tóm lại, bé chăn trâu sử dụng đìện thoại di đông để nói chuyện với bà nội đang đi du lịch ở Mỹ thăm bà con sẽ là chuyện bình thường.
Phát hiện mới về bí mật tái sinh
November 2, 2009
Chi lạ rứa
Nguyen thi Hoang
Chiều ni tui muốn khóc,
Ngó chi tui đồ cỏ mọn, hoa hèn.
Nhìn chi tui hình đom đóm đêm đen,
Cho tui tủi bên ni bờ cô tịch.
Tui ao ước có bao giờ tuyệt đích,
Tui van xin răng mà cứ làm ngơ.
Rồi ngó tui, chi lạ rứa hững hờ,
Ghét, yêu, mến, vô duyên và trơ trẽn !
Tui đã tắt nỗi ngại ngùng bẽn lẽn,
Bởi vì răng, ai biết được người hè.
Nhưng màu chiều đã rũ bóng lê thê,
Ni với nớ, có chi mô gần gũi !
Chi lạ rứa, răng cứ làm tui tủi ?
Tàn nhẫn chi với một đứa thương đau !
Khối tình câm nên không sắc, không màu,
Và vạn thuở chẳng nên câu luyến ái !
Chi lạ rứa, người cứ làm tui ngại,
Biết sông sâu hay cạn giữa tình đời ?
Bên ni bờ vẫn trong trắng chơi vơi,
Mà bên nớ trầm ngâm mô có kể.
Không muốn khóc, nhưng cứ từng ngấn lệ,
Đọng làn mi ấp ủ mối tâm tình.
Bên ni bờ hoa thắm bớt tươi xanh,
Mà bên nớ huy hoàng và lộng lẫy.
Muốn lên thuyền mặc sóng cuồng xô đẩy,
Nhưng thân đau nên chẳng dám đánh liều.
Đau chi mô có lẽ hận cô liêu,
Mà chi lạ rưá hè, ai hiểu nỗi !
Tui không điên cũng không hề bối rối,
Ngó làm chi thêm tủi nhục đau thương !
Tui biết tui là hoa dại bên đường,
Không hương sắc, lạ rứa hè, người hỉ ?
Tui cũng muốn có một người tri kỷ,
Nhưng đường đời như rứa biết mần răng !
Tui muốn kêu, muốn gọi, muốn thưa rằng:
Chờ tui với ! A, cười chi lạ rứa !
Tui không buồn sao mắt mờ lệ ứa,
Bởi vì răng tui có hiểu chi mô !
Vì lòng tui là mặt nước sông hồ,
Chi lạ rứa, bên ni bờ tui khóc.
Chiều ni tui muốn khóc,
Ngó chi tui đồ cỏ mọn, hoa hèn.
Nhìn chi tui hình đom đóm đêm đen,
Cho tui tủi bên ni bờ cô tịch.
Tui ao ước có bao giờ tuyệt đích,
Tui van xin răng mà cứ làm ngơ.
Rồi ngó tui, chi lạ rứa hững hờ,
Ghét, yêu, mến, vô duyên và trơ trẽn !
Tui đã tắt nỗi ngại ngùng bẽn lẽn,
Bởi vì răng, ai biết được người hè.
Nhưng màu chiều đã rũ bóng lê thê,
Ni với nớ, có chi mô gần gũi !
Chi lạ rứa, răng cứ làm tui tủi ?
Tàn nhẫn chi với một đứa thương đau !
Khối tình câm nên không sắc, không màu,
Và vạn thuở chẳng nên câu luyến ái !
Chi lạ rứa, người cứ làm tui ngại,
Biết sông sâu hay cạn giữa tình đời ?
Bên ni bờ vẫn trong trắng chơi vơi,
Mà bên nớ trầm ngâm mô có kể.
Không muốn khóc, nhưng cứ từng ngấn lệ,
Đọng làn mi ấp ủ mối tâm tình.
Bên ni bờ hoa thắm bớt tươi xanh,
Mà bên nớ huy hoàng và lộng lẫy.
Muốn lên thuyền mặc sóng cuồng xô đẩy,
Nhưng thân đau nên chẳng dám đánh liều.
Đau chi mô có lẽ hận cô liêu,
Mà chi lạ rưá hè, ai hiểu nỗi !
Tui không điên cũng không hề bối rối,
Ngó làm chi thêm tủi nhục đau thương !
Tui biết tui là hoa dại bên đường,
Không hương sắc, lạ rứa hè, người hỉ ?
Tui cũng muốn có một người tri kỷ,
Nhưng đường đời như rứa biết mần răng !
Tui muốn kêu, muốn gọi, muốn thưa rằng:
Chờ tui với ! A, cười chi lạ rứa !
Tui không buồn sao mắt mờ lệ ứa,
Bởi vì răng tui có hiểu chi mô !
Vì lòng tui là mặt nước sông hồ,
Chi lạ rứa, bên ni bờ tui khóc.
Subscribe to:
Posts (Atom)