When I pronounce the word Future,
the first syllable already belongs to the past.
When I pronounce the word Silence,
I destroy it.
When I pronounce the word Nothing,
I make something no nonbeing can hold.
Ba chữ lạ lùng
Khi tôi phát âm chữ tương lai,
Âm thứ nhất đã rơi vào quá khứ.
Khi tôi phát âm chữ yên lặng,
Tôi hũy diệt nó.
Khi tôi phát âm chữ hư không,
Tôi đã tạo dựng một hữu thể,
Mà chẳng ai có thể giũ được.
Nguyễn An Việt dịch